
Vào bờ, lịch khô được ngư gia bó thành từng bó, mỗi bó vài chục con. Họ bán một ít để lấy tiền tiêu vặt. Số còn lại, họ tặng cho người nhà, bạn bè. Ai… (lõi nạc vai bò Mỹ)vô phước vì không có bạn làm biển, muốn lịch củ phải mua mới có. Mình thì “phước” ngập tràn. Có một “chùm” bạn ngư dân, tủ bếp nhà mình lúc nào cũng thơm mùi lịch củ.Theo lời “kêu gọi” của mình, chiều nay bốn đứa tới nhà bày lịch củ ra nướng. Một thằng bạn… đương kim ngư dân giành phần hỏa đầu quân. Nó nướng nghệ thuật lắm: nhẩm đếm từ một tới năm là trở vỉ. Cứ thể nó trở đều vỉ lịch trên bếp than hồng. Có lúc nó thêm bớt chút đỉnh thời gian để con lịch đạt tỷ lệ “một sém hai vàng”. Nó nói vàng là chín, chín thì lịch mới ngọt hết mình.
Còn sém là cháy sém chút xíu (như cơm cháy) để tạo mùi thơm. Nướng như mấy ông bữa trước, con thì cháy đen như than, con thì sống sít. thăn ngoại bò mỹ Nướng vậy lịch nó… tịch hết, lấy đâu mà ăn.
Mình khen nó tài. Nó nhăn răng cười nói thôi thôi, tài chi cho khổ. Rồi nó vờ tự ái, giọng hờn mát nói như tao đây, đã gian khổ ngoài biển kiếm cá, giờ trong bờ còn lui cui nướng cho mấy thằng thư sinh dài lưng tốn vải ăn.
Lịch củ thịt mềm, đạm nhiều, có thằng bạn “cuồng lịch” cứ nhất định lịch là “con sâm nước”. Gặp miếng dày, chỗ ức và bụng lịch thì cắn đến ngập răng luôn, càng nhai càng ngọt càng thơm. Đặc biệt là vị ngọt. Cơ hồ như đó là cái ngọt được tinh lọc từ sóng gió mưa nắng xa khơi. Xô ly bia vào nhau, nghe chiều thứ bảy tràn ngập hương lịch củ.